PHẨM 2:  PHƯƠNG TIỆN

 

Bấy giờ đức Thế Tôn xuất định bảo Xá-Lợi-Phất: Trí tuệ của chư Phật sâu sa vô lượng, hàng Thanh Văn, Duyên Giác, Bích-Chi-Phật không thể biết được.  Bởi v́ trí tuệ đó là kết quả của quá tŕnh gần gũi vô số chư Phật, tu hành vô lượng đạo pháp viên măn, dũng mănh tinh tấn.  Trí tuệ và sự hiểu biết sâu xa chưa từng có của Phật, giáo hóa theo thời, tuy cơ nói pháp ỳ thú khó lường.

Xá-Lợi-Phất ! Sau khi thành Phật Như Lai vận dụng nói nhiều thí dụ,  phân tích các thứ nhân duyên, diễn bày nhiều ngôn giáo, linh họat trong vô số phương tiện dẫn dắt chúng sanh khiến cho xa ĺa ḷng chấp.  Như Lai là bậc đầy đủ tri kiến và các Ba-la-mật.  Tri kiến của Như Lai  rộng lớn sâu xa. Tứ vô-ngại trí, thập trí-lực, tứ vô sở úy, thiền định, giải thoát tam-muội sâu thẩm và mênh mông không ngằn mé.

Như Lai tùy thời phân biệt khéo nói pháp, lời lẽ đẹp, đáp ứng sở thích  của nhiều hạng căn cơ.

Nhưng, thôi đi! Xá-lợi-phất! Không cần nói nữa!

Bởi v́ pháp ít có và khó hiểu bậc nhất mà Phật có, pháp đó chỉ có Phật với Phật mới hiểu biết thấu tột “Thật tướng”. Rằng:

“ Các pháp       Tướng của nó như vậy.

                        Tánh của nó như vậy.

                        Thể của nó như vậy.

                        Lực của nó như vậy.

                        Tác của nó như vậy.

                        Nhơn của nó như vậy.

                        Duyên của nó như vậy.

                        Quả của nó như vậy.

                        Báo của nó như vậy.

Và từ đầu chí cuối của nó như vậy. ”

Bấy giờ có một số Thanh Văn, Duyên Giác, Tỳ Kheo, Tỳ Kheo Ni, Cận Sự Nam, Cận Sự Nữ, những người phát tâm tiểu thừa đều có cùng ư nghĩa rằng: Lạ thật! Cớ chi hôm nay đức Phật tán thán pháp của Phật chứng đắc cao sâu, khó nghe, khó hiểu...nào là Như Lai phương tiện nói pháp khéo léo, hàng Thanh Văn, Duyên Giác không thể hiểu được...!

Tại sao Như Lai nói thế! Từ lâu đức Phật dạy chúng ta pháp tu giải thoát, chúng ta đă chứng đắc Niết Bàn rồi.  Cớ chi hôm nay đức Phật như có ư chê trách những điều tu học và chứng đắc của hàng Thanh Văn, Duyên Giác bấy lâu nay!

Ông Xá-lợi-phất cảm thông ư của đại chúng cũng như nỗi ḷng hoang mang của chính ḿnh, bèn thưa hỏi Phật:

Bạch Thế Tôn!  Nhân duyên ǵ hôm nay Thế Tôn ngợi khen pháp phương tiện nhiệm mầu sâu xa khó hiểu của chư Phật? Hiện giờ bổn chúng có ḷng nghi, xin Như Lai dạy rơ cho về duyên cớ ấy!

Phật bảo: Xá-lợi-phất! Thôi! Thôi đi! Đừng hỏi việc đó.  Nói việc đó ra th́ tất cả người, trời, a-tu-la ở trong đời đều sẽ kinh sợ và nghi ngờ, không tốt.

Bạch Thế Tôn! Ông Xá-lợi-phất thưa, xin Thế Tôn nói cho.  Trong hải hội này có người lănh hội được lời dạy của Phật và có thể đủ sức kính tin.

Đức Phật lại khuyên ngăn: Rằng nếu nói việc đó th́ người, trời, a-tu-la đều kinh nghi, Tỳ kheo, tăng-thượng-mạn sẽ sa vào hầm tội lỗi.

Ông Xá-lợi-phất lại ân cần cầu thỉnh xin Phật rủ ḷng thương...

Sau ba lần cầu thỉnh thiết tha của ông Xá-lợi-phất, đức Phật vừa hứa khả, tức th́ trong hải hội có các tỳ-kheo, tỳ-kheo-ni, cận-sự-nam, cận-sự-nữ, cả thảy năm ngàn người đứng dậy bái Phật xin được rút lui.

Đức Thế Tôn an nhiên, không ngăn cản và bảo ông Xá-lợi-phất: Rằng trong đại chúng  giờ đây không c̣n những trái đèo hạt lép mà chỉ c̣n toàn trái tốt và hạt chắc.

Xá-lợi-phất! Những hạng người tăng thượng mạn như vậy, lui đi vẫn tốt.  Vậy ông lắng ư mà nghe, Như Lai sẽ nói về sự nhiệm mầu khó nghe, khó hiểu.  Và Như Lai cũng nói cho ông biết lư do của sự có mặt của Như Lai trong cơi đời này.

Này! Xá-lợi-phất! Pháp mầu sâu thẩm của chư Phật, đúng thời mới đem ra nói.  Như hoa Linh thoại đến thời tiết mới trổ một lần.

Xá-lợi-phất! Chư Phật thuyết pháp phải đúng thời, tùy đối tượng, hợp căn cơ cho nên mỗi người, mỗi lúc khác nhau.  V́ vậy, pháp của chư Phật nói khó nghe, khó hiểu, v́ ư thú rất nhiệm mầu, Chư Như Lai vận dụng vô số phương tiện, giảng nhiều cách, dẫn nhiều tỉ dụ, thay đổi ngôn từ, lời lẽ khéo đẹp, đáp ứng cho mọi hạng người.  V́ vậy mà pháp Phật nói không thể suy lường phân biệt hời hợt thông thường mà có thể hiểu được.  Chỉ có Phật và Phật mới thấu hiểu hết ư của nhau.

Xá-lợi-phất ơi! Ông làm sao hiểu được cái lư do cực kỳ quan trọng mà các đức Phật xuất hiện ở đời!

Nầy! Xá-lợi-phất! Như Lai xuất hiện ở đời nhằm:

Mở bài và giới thiệu “ Tri Kiến Phật ” của chúng sanh

Vận dụng ngôn từ, tỷ dụ, khéo léo để “chỉ”  Tri Kiến Phật của chúng sanh cho chúng sanh biết.

Hướng dẫn cho chúng sanh “Hiểu Kỹ ” về  Tri Kiến Phật của ḿnh.

Khuyến cáo, khích lệ cho chúng sanh sống bằng Tri Kiến Phật mà ḿnh vốn có.

Đó là cái lư do cực kỳ quan trọng mà chư Phật Như Lai xuất hiện ở cơi đời.  Mục đích của chư Phật ra đời chỉ v́ một việc: Đem Tri Kiến Phật chỉ dạy cho chúng sanh tỏ ngộ đấy mà thôi!

Chư Phật Như Lai nói pháp cho chúng sanh chỉ v́ dạy cho họ một “ Phật thừa” chớ không có hai thừa, ba thừa nào khác.  Pháp của chư Phật trong mười phương cũng đều như vậy.  Chư Phật trong quá khứ, chư Phật hiện tại cũng như chư Phật vị lai vận dụng vô số phương tiện, triển khai nhiều cách, ngôn từ khéo léo, tỷ dụ dồi dào, nhưng tất cả nhằm dạy cho chúng sanh  “ một Phật thừa ” khiến cho những chúng sanh tu hành đều đạt thành “ Nhất thiết chủng trí ”.

Xá-lợi-phất! Chư Phật giáo hóa Bồ tát v́ muốn đem Tri Kiến Phật “chỉ” cho chúng sanh, muốn cho chúng sanh tỏ ngộ, hiểu kỹ về Tri Kiến Phật và thể nhập, sống trong Tri Kiến Phật của chính ḿnh.  Tất cả cơi nước trong mười phương không có hai thừa làm ǵ có đến ba! Tại v́ chúng sanh sống trong đời  đầy năm trược ác mà chư Phật dùng sức phương tiện ở một Phật thừa phân biệt tạm nói có ba.

Xá-lợi-phất! Các ông nên một ḷng tin hiểu, thọ tŕ lời dạy của Phật.  Lời của chư Phật không hề có hư vọng.  Rằng không có thừa nào khác, mà chỉ có một “ Phật thừa” thôi!

Bấy giờ đức Thế Tôn tuyên lại nghĩa trên rằng một bài kệ:

... Xá-lợi-phất ! Nên biết

Ta vốn lập thệ nguyện

Muốn tất cả chúng sanh

Bằng như ta không khác

Như ta xưa đă nguyện

Nay đă viên măn rồi

Độ tất cả chúng sanh

Đều khiến vào Phật đạo

            ... Xá-lợi-phất ! Nên nhớ

            Ta v́ bày phương tiện

            Nói các đạo diệt khổ

            Chỉ cho họ Niết Bàn

            Ta dù nói Niết Bàn

            Mà không thật diệt độ

            Các pháp từ xưa nay

            Tướng nó thường vắng lặng

            Phật tử hành đạo rồi

            Sau đó được thành Phật

... Nếu có hạng chúng sanh

Nghe pháp Phật tu hành

Những người như thế đó

Đều đă thành Phật đạo

            ... Các Phật diệt độ rồi

            Người cúng dường Xá lợi

            Nhóm đất làm tháp Phật

            Những hạng người như thế

            Đều đă thành Phật đạo

... Các đồng tử vui chơi

Nhóm cát thành miếu Phật

Những trẻ con như thế

Đều đă thành Phật đạo

            ... Nếu có người mến Phật

            Chạm trổ các h́nh tướng

            Nắng vẽ h́nh tượng Phật

            Những người như thế đó

            Đều đă thành Phật đạo

... Có người trước tháp miếu

Dùng hoa, hương, phan lọng

Thành kính mà cúng dường

Ca ngâm khen ngợi Phật

Nhẫn đến tiếng th́ thầm

Đều đă thành Phật đạo

            … Hoặc người tâm tán loạn

            Vào trong tháp miếu Phật

            Một xưng nam mô Phật

            Đều đă thành Phật đạo

… Với chư Phật quá khứ

Tại thế hoặc diệt độ

Nghe tin chư Phật ấy

Đều đă thành Phật đạo

            … Nếu có  người nghe pháp

            Không ai chẳng thành Phật

            Các Phật vốn thệ nguyện

            Tu hành thành Phật đạo

… Phật là thầy trong đời

Thường phương tiện tùy nghi

Diệt bỏ tâm nghi hối

Tự biết sẽ thành Phật.

 

THÂM NGHĨA

 

Vận dụng “phương tiện”  nhằm đạt đến  chỗ “cứu cánh”… Cũng như khi người ta sử dụng “sách lược” nhằm đạt  đến “mục đích lư tưởng”… Vận dụng “ phương tiện” để đạt đến cứu cánh là chủ trương phương cách giáo hóa, uốn nắn thực hiện theo con đường “ vương đạo”; sử dụng “ sách lược” để đạt đến mục đích  là có tính  thủ đoạn cai trị, theo con đường “ bá đạo” nói theo ngôn từ của các nhà chánh khách, thời xưa.

“ Phương tiện” trong việc giáo hóa,  có nghĩa là “ Nói vậy mà chưa phải vậy”.  Bảo rằng: “ Học vậy đi! Hiểu vậy đi! Làm vậy đi! Lợi ích lắm đó ! Tốt lắm đó!” Nhưng cái lợi ích và sự tốt đó, chưa phải là cái “ lợi ích” cứu cánh và muốn đạt đến các “tốt” cứu cánh, cần phải học, phải hiểu, phải làm nhiều hơn nữa.  Bấy giờ sự học, hiểu và việc làm đó mới đến nơi đến chốn, mới đến chỗ cứu cánh trọn vẹn…

V́ sao hơn 40 năm thuyết pháp, Phật chỉ dùng “phương tiện” giáo hóa chúng sanh?

Tại v́, Phật xuất hiện ra đời với mục đích cao đẹp “tuyệt trần” mà trong khoảng thời gian đó, Phật chưa thể nói rơ ra được.

Tại v́ chúng sanh đang sống trong cuộc đời đầy năm trược ác, cấu chướng nặng nề, ba nghiệp không lành, sáu căn chưa trong sạch, nếu dạy pháp tu hành “ thành Phật” chúng sanh ngần ngại khó khăn.

Tại v́, nói chúng sanh có khả năng thành Phật, chúng sanh không dám tin nhận ở khả năng ḿnh

Thế cho nên Như Lai phải vận dụng “ phương tiện” mà dẫn dụ, uốn nắn, bồi dưỡng trí tuệ cho chúng sanh một cách dần dần, ngay từ thời thuyết pháp đầu tiên ở Lộc-giả-uyể, thành Ba-la-nại…

·        Lẽ ra Như Lai phải nói thẳng với chúng sanh rằng: Sự xuất thế của Như Lai và trí tuệ của Như Lai có, không phải là sự ngẩu nhiên do sự đưa đẩy trôi xuôi theo ḍng nghiệp lực…

·        Lẽ ra Như Lai phải nói thẳng với chúng sanh về hoài bảo duy nhất và mục đích tối thượng của Như Lai ngay lúc bắt đầu cuộc hành tŕnh thuyết giáo độ sanh, nhưng Như Lai chưa nói rơ ra được điều đó.

·        Lẽ ra Như Lai phải nói thẳng với hàng Thanh Văn, Duyên Giác, rằng pháp mà Như Lai dạy cho họ chỉ là pháp “Tiểu Thừa” và Niết Bàn họ chứng đắc chưa phải thật diệt độ, nhưng hơn 40 năm qua, Như Lai chưa nói điều đó.

·        Lẽ ra “ mười hai bộ kinh”, Như Lai phải b́nh đẳng dạy cho tất cả chúng sanh, nhưng v́ căn tánh không đồng, đối với hạng chủng tánh Nhị-thừa Như Lai dạy cho họ chỉ có 9 kinh.

·        Lẽ ra từ lâu, Như Lai phải nói thẳng với chúng sanh rằng: Tất cả chúng sanh đều sẳn có Tri Kiến Phật, nhưng Như Lai đă bí mật dấu hẳn điều này v́ căn cơ của chúng sanh c̣n thấp kém chưa đủ trí tuệ để tiếp thu.

·        Lẽ ra, trước đây Như Lai phải nói thẳng với chúng sanh rằng: Tu hành là “thành Phật”, không có quả Nhị thừa, Tam thừa nào khác, nhưng từ lâu nay, Như Lai nói có. V́ đó là phương tiện của Như Lai.

·        Lẽ ra Như Lai phải nói thẳng với chúng sanh rằng: Tất cả chúng sanh là Phật, nhưng cho đến bây giờ, trước giờ phút nhập Niết Bàn, Như Lai mới mở kho tàng bí mật, để giao trọn gia tài pháp bảo vô giá của Như Lai cho tất cả chúng sanh.

Trong quá tŕnh thuyết giáo độ sanh, với một lập trường kiên định và linh hoạt tuyệt vời, Như Lai vận dụng “Tứ-tất-đàn” một cách vô cùng phong phú.  Nhờ vậy, mọi căn cơ đều được thấm nhuần mưa pháp. Người học Phật không được lảng quên tiêu chuẩn:

1.      Thế giới tất-đàn

2.      Vị-nhân tất-đàn

3.      Đối-trị tất-đàn, và

4.      Đệ-nhất-nghĩa tất-đàn.

Để hiểu một cách quyết định và tin sâu về “Tri Kiến Phật” về “Phật Tánh” của ḿnh, người học kinh Pháp Hoa c̣n phải am tường về nguồn giáo lư “Lục Tức Phật”:

1.      Lư tức Phật.

2.      Danh tự tức Phật.

3.      Quán hành tức Phật.

4.      Tương tợ tức Phật.

5.      Phần chứng tức Phật.

6.      Cứu cánh tức Phật.

Dựa trên nguồn giáo lư “Lục tức” mỗi người có thể tự nhận xét và đánh giá địa vị “Đă thành Phật” của ḿnh.      

   
   
   

Google

 

Send mail to webmaster@dieulienhoa.org with questions or comments about this web site.
Copyright © 2005 Dieu Lien Hoa  Last modified: 11/29/05